安平公诗(故赠尚书韩氏)

(唐代)李商隐

丈人博陵王名家,怜我总角称才华。华州留语晓至暮,
高声喝吏放两衙。明朝骑马出城外,送我习业南山阿。
仲子延岳年十六,面如白玉欹乌纱。其弟炳章犹两丱,
林琼树含奇花。陈留阮家诸侄秀,逦迤出拜何骈罗。
府中从事杜与李,麟角虎翅相过摩。清词孤韵有歌响,
击触钟磬鸣环珂。三月石堤冻销释,东风开花满阳坡。
时禽得伴戏新木,其声尖咽如鸣梭。公时载酒领从事,
踊跃鞍马来相过。仰看楼殿撮清汉,坐视世界如恒沙。
面热脚掉互登陟,青云表柱白云崖。一百八句在贝叶,
三十三天长雨花。长者子来辄献盖,辟支佛去空留靴。
公时受诏镇东鲁,遣我草诏随车牙。顾我下笔即千字,
疑我读书倾五车。呜呼大贤苦不寿,时世方士无灵砂。
五月至止六月病,遽颓泰山惊逝波。明年徒步吊京国,
宅破子毁哀如何。西风冲户卷素帐,隙光斜照旧燕窠。
古人常叹知己少,况我沦贱艰虞多。如公之德世一二,
岂得无泪如黄河。沥胆咒愿天有眼,君子之泽方滂沱。

安平公诗(故赠尚书韩氏)》拼音标注

ān píng gōng shī ( gù zèng shàng shū hán shì )
zhàng rén bó líng wáng míng jiā,
lián wǒ zǒng jiǎo chēng cái huá。
huá zhōu líu yǔ xiǎo zhì mù,
gāo shēng hē lì fàng liǎng yá。
míng zhāo qí mǎ chū chéng wài,
sòng wǒ xí yè nán shān ā。
zhòng zǐ yán yuè nián shí lìu,
miàn rú bái yù yī wū shā。
qí dì bǐng zhāng yóu liǎng guàn,
yáo lín qióng shù hán qí huā。
chén líu ruǎn jiā zhū zhí xìu,
lǐ yǐ chū bài hé pián luō。
fǔ zhōng cóng shì dù yǔ lǐ,
lín jiǎo hǔ chì xiāng guò mó。
qīng cí gū yùn yǒu gē xiǎng,
jí hóng zhōng qìng míng huán kē。
sān yuè shí dī dòng xiāo shì,
dōng fēng kāi huā mǎn yáng pō。
shí qín dé bàn xì xīn mù,
qí shēng jiān yān rú míng suō。
gōng shí zài jǐu lǐng cóng shì,
yǒng yuè ān mǎ lái xiāng guò。
yǎng kàn lóu diàn cuō qīng hàn,
zuò shì shì jiè rú héng shā。
miàn rè jiǎo diào hù dēng zhì,
qīng yún biǎo zhù bái yún yá。
yī bǎi bā jù zài bèi yè,
sān shí sān tiān cháng yǔ huā。
cháng zhě zǐ lái zhé xiàn gài,
pì zhī fó qù kōng líu xuē。
gōng shí shòu zhào zhèn dōng lǔ,
qiǎn wǒ cǎo zhào súi chē yá。
gù wǒ xià bǐ jí qiān zì,
yí wǒ dú shū qīng wǔ chē。
wū hū dà xián kǔ bù shòu,
shí shì fāng shì wú líng shā。
wǔ yuè zhì zhǐ lìu yuè bìng,
jù túi tài shān liáng shì bō。
míng nián tú bù diào jīng guó,
zhái pò zǐ hǔi āi rú hé。
xī fēng chōng hù juàn sù zhàng,
xì guāng xié zhào jìu yàn kē。
gǔ rén cháng tàn zhī jǐ shǎo,
kuàng wǒ lún jiàn jiān yú duō。
rú gōng zhī dé shì yī èr,
qǐ dé wú lèi rú huáng hé。
lì dǎn zhòu yuàn tiān yǒu yǎn,
jūn zǐ zhī zé fāng pāng tuó。