奉和慧远游庐山诗
(魏晋)刘程之
理神固超绝,涉粗罕不群。孰至消烟外,晓然与物分。
冥冥玄谷里,响集自可闻。文峰无旷秀,交岭有通云。
悟深婉中思,在要开冥欣。中岩拥微兴,□岫想幽闻。
弱明反归鉴,暴怀傅灵薰。永陶津玄匠,落照俟虚斤。
《奉和慧远游庐山诗》拼音标注
fèng hé hùi yuǎn yóu lú shān shī
lǐ shén gù chāo jué,
shè cū hǎn bù qún。
shú zhì xiāo yān wài,
xiǎo rán yǔ wù fēn。
míng míng xuán gǔ lǐ,
xiǎng jí zì kě wén。
wén fēng wú kuàng xìu,
jiāo líng yǒu tōng yún。
wù shēn wǎn zhōng sī,
zài yào kāi míng xīn。
zhōng yán yǒng wēi xīng,
□ xìu xiǎng yōu wén。
ruò míng fǎn gūi jiàn,
bào huái fù líng xūn。
yǒng táo jīn xuán jiàng,
luò zhào sì xū jīn。