大酺 春寒

(宋代)刘辰翁

任琐窗深、重帘闭,春寒知有人处。常年笑花信,问东风情性,是娇是妒。

冰柳成须,吹桃欲削,知更海棠堪否。相将燕归又,看香泥半雪,欲归还误。

漫低回芳草,依稀寒食,朱门封絮。

少年惯羁旅。乱山断,敧树唤船渡。正暗想、鸡声落月,梅影孤屏,更梦衾、千重似雾。

相如倦游去。掩四壁、凄其春暮。休回首、都门路。几番行晓,个个阿娇深贮。

而今断烟细雨。

《大酺 春寒》拼音标注

dà pú chūn hán
rèn suǒ chuāng shēn 、 zhòng lián bì,
chūn hán zhī yǒu rén chù。
cháng nián xiào huā xìn,
wèn dōng fēng qíng xìng,
shì jiāo shì dù。
bīng lǐu chéng xū,
chūi táo yù xuē,
zhī gèng hǎi táng kān fǒu。
xiāng jiāng yàn gūi yòu,
kàn xiāng ní bàn xuě,
yù gūi huán wù。
màn dī húi fāng cǎo,
yī xī hán shí,
zhū mén fēng xù。
shǎo nián guàn jī lv̌。
luàn shān duàn,
qǐ shù huàn chuán dù。
zhèng àn xiǎng 、 jī shēng luò yuè,
méi yǐng gū píng,
gèng mèng qīn 、 qiān zhòng sì wù。
xiāng rú juàn yóu qù。
yǎn sì bì 、 qī qí chūn mù。
xīu húi shǒu 、 dū mén lù。
jī fān xíng xiǎo,
gè gè ā jiāo shēn zhǔ。
ér jīn duàn yān xì yǔ。