黄山松石歌寄金仁叔将军兼索子湘和

(清代)宋荦

黄山松石天下无,好事往往绘作图。千岩万树不到眼,刻意摹写徒区区。

茸城将军胸次别,远道移取来崎岖。石一拳耳俨千仞,松不满尺盘两株。

盛以巨盎置铃阁,珍比七尺红珊瑚。今年移镇向闽海,临行辍赠及老夫。

鸭觜船载入廨舍,宾客咋舌儿童呼。吟窝得此良不俗,大笑今我官岂粗。

南荣相对坐竟日,看山读画同欢娱。石也以松为毛发,松亦以石为肌肤。

芙蓉一片忽堕地,陵峦宛转秀色殊。扰龙双干双麈尾,千霄之势当前俱。

晋卿倘见定豪夺,柴桑或抚还惊吁。丛桂疏梅助清致,何烦命驾穷天都。

将军雅意应有报,几回欲赋还踟蹰。今晨鼓兴了此债,属和火急催髯苏。

《黄山松石歌寄金仁叔将军兼索子湘和》拼音标注

huáng shān sōng shí gē jì jīn rén shū jiāng jūn jiān suǒ zǐ xiāng hé
huáng shān sōng shí tiān xià wú,
hǎo shì wǎng wǎng hùi zuò tú。
qiān yán wàn shù bù dào yǎn,
kè yì mó xiě tú qū qū。
róng chéng jiāng jūn xiōng cì bié,
yuǎn dào yí qǔ lái qí qū。
shí yī quán ěr yǎn qiān rèn,
sōng bù mǎn chǐ pán liǎng zhū。
shèng yǐ jù àng zhì líng gé,
zhēn bǐ qī chǐ hóng shān hú。
jīn nián yí zhèn xiàng mǐn hǎi,
lín xíng chuò zèng jí lǎo fū。
yā zī chuán zài rù xiè shè,
bīn kè zhà shé ér tóng hū。
yín wō dé cǐ liáng bù sú,
dà xiào jīn wǒ guān qǐ cū。
nán róng xiāng dùi zuò jìng rì,
kàn shān dú huà tóng huān yú。
shí yě yǐ sōng wèi máo fā,
sōng yì yǐ shí wèi jī fū。
fú róng yī piàn hū duò dì,
líng luán wǎn zhuǎn xìu sè shū。
rǎo lóng shuāng gān shuāng zhǔ wěi,
qiān xiāo zhī shì dāng qián jù。
jìn qīng tǎng jiàn dìng háo duó,
chái sāng huò fǔ huán liáng xū。
cóng gùi shū méi zhù qīng zhì,
hé fán mìng jià qióng tiān dū。
jiāng jūn yǎ yì yìng yǒu bào,
jī húi yù fù huán chí chú。
jīn chén gǔ xīng le cǐ zhài,
shǔ hé huǒ jí cūi rán sū。